B51
Con còn nhớ, ngày con rời khỏi bụng mẹ ấm áp, con đã đứng hàng giờ nhìn mẹ, đôi má phính phị xuống vì buồn. Sao mẹ không cho con nằm trong bụng mẹ nữa? Dù được mang đôi cánh thiên thần, nhưng con chỉ muốn được nằm trong bụng mẹ, con đã quen tiếng thở của mẹ, cả tiếng réo ào ào trong bụng lẫn hơi ấm, bình yên. Con đã háo hức mong ngày con ra đời, được mẹ bồng ẵm trên tay và ôm con vào lòng. Vậy mà con đã phải rời mẹ quá nhanh… Rời khỏi mẹ, con đau lắm mẹ ơi!... Mẹ nằm trên giường, không biết con đã khóc, những giọt nước mắt trong veo rơi trên người của mẹ. Con đợi mẹ tỉnh dậy để hỏi mẹ… Nhưng điều đầu tiên con nhận ra là những bệnh nhân khác chỉ nằm một chút rồi đứng dậy ra về, trong khi mẹ lại bị gây mê. Khi mẹ tỉnh lại, một cô hộ lý áo trắng đến dìu mẹ về. Con đã theo mẹ vào xe cấp cứu.........
© Bản quyền thuộc về Nhà Sách Mão Đinh Lễ nơi khai sinh phố sách Đinh Lễ, thánh địa cho người yêu sách | Cung cấp bởi Sapo